Skip to content
  • Tiếng Việt
  • English

Review sách: Không gia đình - Hector Malot

"Có gan phấn đấu thì rồi thời vận xấu cũng hóa tốt. Có gan phấn đấu, đó chính là cái ông đòi hỏi ở cháu hiện nay, đồng thời phải biết nhẫn nại chịu đựng nữa. Phải chịu thế ít lâu thôi, sau này mọi việc sẽ tươi hơn."

 Đã bao giờ bạn cảm thấy chán nản và vô vọng giữa cuộc sống đầy áp lực đang đè nén lên đôi vai của mình? Đã bao giờ bạn cảm thấy mơ hồ về cuộc sống và con đường mà bạn lựa chọn? Đôi cánh bạn đã thấm mệt, đôi chân cũng chả muốn bước tiếp mà cứ để thời gian trôi qua một cách vô thường. 

Con người chúng ta thường bỏ cuộc quá sớm như vậy ngay cả khi sắp chạm tới đỉnh cao của vinh quang, đôi tay đã sắp vươn tới chiến thắng. Và tôi cũng thế. Vào những lúc ấy đã có một câu nói luôn là liều thuốc tinh thần cho tôi: “Cuộc đời này giống như hình chữ “U”, khi ta có cảm giác đang ở tận cùng dưới đáy, điều đó có nghĩa là ta đã đi được một nửa chặng đường, chỉ còn một con đường để đi tiếp, đó là đi lên thôi!”. Và nó khiến tôi nhớ đến một tác phẩm của nhà văn Hector Malot - “Không gia đình”.

“Không gia đình” kể về cuộc đời của Remi, cậu bé xuất thân từ gia đình giàu có người Anh, nhưng lại bị chú ruột thuê người bắt cóc đem tới đất Pháp với âm mưu chiếm đoạt tài sản vì cha Remi đã chết. Sau đó Remi được ông Baberin đem về nuôi vì nghĩ sau này khi có người nhận lại em thì sẽ được một khoản lợi lớn.

Ngày qua ngày Remi lớn lên trong căn nhà ấy ở làng Chavanon được bà Barberin yêu thương như con ruột. Sau, vì bị tai nạn và phải bán đi tài sản lớn nhất trong căn nhà là con bò cái mà vẫn không lo được việc kiện tụng, gia đình Barberin rơi vào cảnh khốn quẫn. 

Gia đình nghèo khó lại càng khó khăn hơn nên ông không thể giữ Remi ở bên được nữa và cuối cùng cậu bé lại một lần nữa bị bán cho gánh xiếc của ông cụ Vitalis. 

Từ đây câu chuyện được chia thành nhiều chương, mỗi chương là một tình huống nhỏ. Và biến cố cứ liên tiếp xảy đến với cuộc đời cậu bé Remi. Các bất hạnh liên tục ập đến, nối tiếp nhau trong cuộc sống của Remi. Có những lúc bất hạnh lên đến đỉnh điểm khiến người đọc không khỏi bất ngờ.

Xuyên suốt cuộc hành trình ấy  là những câu chuyện buồn vui đan xen nhau. Với tính cách lạc quan của Remi, người đọc có thể mong đợi hạnh phúc thực sự sẽ đến với em. Cậu bé Remi đã lớn lên trong gian khổ, đã va chạm, tiếp xúc với mọi hạng người, sống khắp mọi nẻo đường. 

Em đã lao động mà sống nhưng thật là may mắn, khi mỗi kiếp nạn của Remi, đều được những người tốt giúp đỡ, đều có người để cho em nương tựa và đứng dậy. Những lúc Remi được giúp đỡ đó, mọi thứ được mô tả thật đẹp đẽ và quá đỗi bình yên. Nó cho ta thấy được tình người cao cả trong cuộc sống này. 

Nhưng dù ở đâu em vẫn không từ bỏ, vẫn luôn giữ được phẩm chất làm người. Đó là yêu lao động, sự tự trọng, sự ngay thẳng, luôn biết ơn và luôn muốn là người có ích.

Ngay từ đầu, vốn dĩ tác phẩm “Không gia đình” được tác giả viết dành cho thiếu nhi, thế nhưng những ý nghĩa thiêng liêng về tình cảm gia đình, bạn bè, niềm hy vọng và nghị lực vượt qua mọi khó khăn của con người mà tác phẩm mang đến khiến những người trưởng thành phải suy ngẫm ít nhiều. 

Thông tin chi tiết: https://www.facebook.com/clb.sachvahanhdong.uit/posts/pfbid0qxZX7Qc6sqAufDxz9ViWRqH9yWFGmzcz8zsCdkpQuWGokEpRBHWU1oSSvEx5pxDnl

Hải Băng - Cộng tác viên Truyền thông trường Đại học Công nghệ Thông tin